170 NHÀ THƠ NGA - Trang 137

Trong con tim đã mất

Đêm địa ngục trùm lên.

Hỡi người đẹp xa xăm

Sao đi mơ về anh

Nếu lạnh cùng giấc mộng

Một chiếc gối cô đơn?

EM BUỒN

Tặng cho ai đấy

Em buồn, em đau khổ

Em khóc, người đẹp của anh!

Em có từng nghe lời bài hát cổ:

“Nước mắt của thiếu nữ - là sương?”

Buổi sớm sương rơi trên đồng

Đến trưa không còn dấu vết…

Cũng như thế thôi, dòng nước mắt

Mãi mãi sẽ không còn

Giống như giọt sương trên đồng

Đi về đâu – chỉ có trời biết được.

Mặt trời đỏ rực của tình

Bằng ngọn lửa làm khô dòng nước mắt

Và làm tung bay chỏm tóc

Của thời tuổi trẻ cuồng điên.

ANH XƯA CHẲNG DỐI EM

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.