170 NHÀ THƠ NGA - Trang 149

Để hạnh phúc, có một bài học khác

Con đường khác – hoang vắng và thênh thang

Kẻ bị phụ tình – thật là hạnh phúc!

Làm kẻ không yêu – cay đắng vô cùng.

TÔI NÓI MÀ KHÔNG YÊU

“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu
Và bỗng nhiên thần tình yêu bay đến

Nắm tay tôi, như một người hướng dẫn

Tôi theo thần và đi đến với em.

Đôi mắt sáng, không còn vẻ mơ màng

Của tình yêu đã quên trong quá khứ

Thần bất ngờ dẫn tôi ra đồng cỏ

Ánh sang đầy và có những giọt sương.

Điều dối gian buổi sáng rất dị thường

Tôi nhìn thấy lạ lùng và sáng tỏ

Một vẻ rất dịu dàng màu thắm đỏ

Ánh hồng lên một hình bóng lung linh.

Và tôi nhìn thấy miệng hơi hé mở

Tôi nhìn ra đôi má đỏ thẹn thùng

Thấy ánh mắt hãy còn rất mơ màng

Và chiếc cổ cao nhẹ nhàng xoay trở.

Suối rì rầm cùng tôi giấc mơ đẹp

Tôi uống luồng sinh khí rất thèm thuồng

Và tôi lại yêu trong lần đầu tiên

Tôi lại yêu đến muôn đời muôn kiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.