170 NHÀ THƠ NGA - Trang 247

Còn Người vẫn thế – rừng và cánh đồng

Và tấm khăn thêu trên đầu – vẫn thế.

Thành có thể cả điều không thể tưởng

Con đường dài lâu bỗng hoá nhẹ nhàng

Khi ánh lên ở miền xa thẳm

Ánh mắt nhìn dưới tấm khăn vuông

Khi bài hát người xà ích cẩn trọng

Đang vang lên thấm đượm một nỗi buồn.

1908.

VỀ CHIẾN CÔNG, LÒNG DŨNG CẢM, VINH QUANG

Về chiến công, lòng dũng cảm, vinh quang

Anh đã quên trên mặt đất đau khổ

Khi gương mặt em trong khung ảnh nhỏ

Trước mặt anh rạng rỡ đặt trên bàn.

Nhưng đến giờ em đi khỏi nhà anh

Chiếc nhẫn thề anh vứt vào đêm vắng

Giờ người khác em gửi trao số phận

Anh đã quên rồi gương mặt đẹp xinh.

Ngày trôi đi, nguyền rủa xoáy thành đàn…

Rượu và đam mê làm đời anh tàn tạ…

Trước bàn cưới về em, anh chợt nhớ

Anh gọi em như tuổi trẻ của mình.

Anh gọi em nhưng em chẳng ngoái nhìn

Nước mắt anh em không thèm đoái tới

Trong chiếc áo choàng màu xanh quấn lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.