170 NHÀ THƠ NGA - Trang 273

RỒI CUỐI CÙNG TA ĐÃ CHIA TAY NHAU

****

Rồi cuối cùng ta đã chia tay nhau

Và ngọn lửa rủa nguyền đem dập tắt.

Kẻ thù muôn kiếp của tôi ơi hãy học

Để sau này với ai đó sẽ yêu.

Tôi tự do. Trò tiêu khiển có nhiều

Cứ hằng đêm có Nàng Thơ an ủi

Mỗi buổi sáng niềm vinh quang lại tới

Bên tai tôi lúc lắc chẳng ngừng kêu.

Còn cho tôi xin anh chớ nguyện cầu

Đi khỏi rồi anh hãy nhìn ngoảnh lại…

Ngọn gió đen vỗ về tôi, an ủi

Mùa thu vàng lá rụng chẳng buồn đâu.

Tôi nhận sự chia ly như một món quà

Và lãng quên như một niềm ân huệ.

Nhưng nếu yêu rồi vẫn đau khổ nữa

Thì anh có còn dám làm khổ người ta?

TA KHÔNG CÙNG NHỮNG KẺ

Ta không cùng những kẻ

Bỏ quê hương, mặc cắn xé quân thù

Ta không nghe lời tâng bốc của họ

Và không trao cho họ những bài thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.