170 NHÀ THƠ NGA - Trang 29

Mỗi giờ đi mang theo một chút đời

Anh và em hai đứa, hai con người

Cứ cho là ta đang sống

Nghĩa là ta đang dần chết em ơi

Niềm hạnh phúc không hề có trên đời

Chỉ có tự do và tĩnh lặng

Anh từ lâu mơ số phận tuyệt vời

Kẻ nô lệ này từ lâu mong chạy trốn

Về nơi yên bình và lao động ở xa xôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.