170 NHÀ THƠ NGA - Trang 31

Cái tên gọi trong những dòng lưu bút

Để lại cho em dấu chết, tựa như

Lời ai điếu giữa những viền hoạ tiết

Mà lời văn nghe u ẩn, mịt mù.

Cái tên gọi đã từ lâu quên lãng

Trong những cơn xúc động mới cuồng điên

Chẳng hề gợi trong hồn em một thoáng

Hoài niệm xưa bao tha thiết êm đềm.

Nhưng nếu gặp ngày âm thầm đau đớn

Phút u buồn xin em hãy gọi tên

Và hãy nói: vẫn còn đây kỷ niệm

Em vẫn còn sống giữa một trái tim.

1830.

NỤ HÔN NGÀY GẶP LẠI

Về lại quê hương bờ xa vẫy gọi

Em giã từ miền đất lạ xa xôi

Trong giờ phút buồn đau nhớ mãi

Trước mặt em anh đã khóc ngậm ngùi.

Đôi bàn tay anh trong cơn giá rét
Cố giữ lấy em, anh sợ qúa chừng

Nghe rời rã vì chia ly khủng khiếp

Anh đã van xin nức nở không ngừng.

Nhưng đôi môi em quay đi chẳng nhận

Phút chia ly trên bến nụ hôn buồn

Từ xứ sở của ngày xa u ám

Em trở về vùng đất mới gọi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.