170 NHÀ THƠ NGA - Trang 309

****

Chén rượu trao cho tôi nữ thần đau khổ

Tôi uống rượu vang, thấy mệt mỏi, rã rời.
Với nụ cười lạnh nhạt nữ thần nói với tôi:

Chất độc này là rượu của tình yêu trong mộ.

****

MẢNH TRĂNG MUỘN TRONG ĐÊM

****

Mảnh trăng muộn trong đêm vắng ngắt

Vì những cây gia, cây đoạn màu đen

Từ ban công anh nghe tiếng cửa kêu cót két

Tiếng cửa kêu cót két thật nhẹ nhàng.

Ta không ngủ vì cãi nhau dại dột

Và để cho ta hai đứa, dành riêng

Hoa thở than trên đường vắng ngắt

Trong cái giờ phút ấy thật dịu êm.

Ngày đó em bước sang mười sáu tuổi

Còn anh vừa tròn mười bảy xuân xanh
Nhưng em còn nhớ không khi khép lại

Cánh cửa mở vào có ánh trăng thanh?

Em đưa chiếc khăn lên môi ép chặt

Chiếc khăn ướt đầm nước mắt xót xa

Em run rẩy, trong lòng em thổn thức

Để trên đầu cái bím tóc rơi ra.

Còn anh tưởng chừng vỡ tung lồng ngực

Vì nỗi đau rất đằm thắm, dịu êm…

Người yêu ơi, giá mà ta làm được

Ta sẽ cùng quay về lại với cái đêm!..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.