170 NHÀ THƠ NGA - Trang 317

Nếu bỗng nhiên sống lại chuyện thần tiên

Thì anh đặt ngọn đèn lên cửa sổ

Em đến đây… chúng mình không chia sẻ

Hạnh phúc này, anh trao hết cho em.

Em đến đây với giọng nói đượm buồn

Bởi vì em dịu dàng, trong sáng quá

Bởi vì trao em cho anh từng hứa

ánh trăng vàng và tím tử đinh hương.

Nhưng mà anh hay có phút giây, thường

Rất sợ hãi và trống trơn trong ngực

Thấy nặng nề – anh lặng im, cúi gập

Em đi đi! Anh muốn một mình hơn.

GIỮA NHỮNG ĐỜI

Giữa những đời, giữa chập chờn tinh tú

Tôi nhắc cái tên của một Vì Sao…

Không phải vì để được yêu Em đâu

Mà bởi với người ta, tôi mệt lử.

Và nếu như mối nghi ngờ rất nặng

Câu trả lời ở Người ấy tôi tìm

Không phải vì ánh sáng đến từ Em

Mà bởi, với Em không cần ánh sáng.

***
***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.