170 NHÀ THƠ NGA - Trang 358

Kể ra, chỉ là chuyện đương nhiên

Một ngọn nến cháy trên bàn

Cháy trên bàn ngọn nến.

1946.

GIÓ

Anh đã chết rồi, em vẫn sống

Còn gió than phiền, khóc nỉ non

Gió lay biệt thự, lay rừng rậm.

Không gì riêng lẻ mỗi cây thông

Mà gió lung lay cả cánh rừng

Với tất cả tận cùng xa thẳm

Như lay những chiếc thuyền buồm

Trong vũng tàu nước lặng.

Đấy không phải là tại vì ngạo mạn

Hay tại vì giận dữ cuồng điên
Mà để, trong nỗi buồn vô hạn

Tìm những lời gió hát ru em.

1953.

TA MUỐN ĐẾN TẬN CÙNG

Trong tất cả ta muốn đến tận cùng

Đến tận cùng của bản chất sự vật

Trong tìm kiếm con đường, trong công việc

Và trong cơn náo loạn chân thành.

Ngày đã qua muốn hiểu tận căn nguyên

Đến tận cùng nguyên nhân của chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.