Sa hoàng, Severyanin muốn quay trở về Nga nhưng không thể, trở
thành người sống lưu vong. Ông lấy vợ người Estonia, sống một cuộc
sống đạm bạc, bằng lòng với cuộc sống xứ người nhưng luôn nhớ về
nước Nga trong những sáng tác của mình. Thơ của Severyanin mang
màu sắc chủ nghĩa lãng mạn cá nhân và mối hoài cảm về cố quốc.
Ngoài sáng tác thơ ông còn dịch nhiều nhà thơ các nước ra tiếng Nga.
Ông mất năm 1941 vì bệnh nhồi máu cơ tim ở Tallinn, khi đó bị Đức
chiếm đóng.
Tác phẩm:
* Зарницы мысли (1908)
* Качалка грёзэрки (1912)
* Громокипящий кубок (1913)
* Златолира (1914)
* Ананасы в шампанском (1915)
* Wictoria regia (1915)
* Поэзоантракт» (1915)
* Собрание поэз (1916)
* За струнной изгородью лиры (1918)
* Поэзо-концерт (1918)
* Собрание поэз (1918)
* Creme de Violettes (1919)
* Puhajogi (1919)
* Вервэна (1920)
* Менестрель (1921)
* Миррэлия (1922)
* Роман в стихах «Падучая стремнина» (1922)
* Комедия «Плимутрок» (1922)
* Фея Eiole (1922)
* Соловей (1923)
* Трагедия титана (1923)
* Автобиографический роман в стихах «Колокола собора чувств» (1925)