170 NHÀ THƠ NGA - Trang 375

Còn ở nơi bắt đi người đang trò chuyện dở

Nơi ấy người ta nhớ kẻ miền rừng ở điện Kremlin.

Những ngón tay thô, béo múp như những con trùn

Còn lời, giống như những quả cân, chính xác

Như những con gián cười hàng ria vểnh ngược

Và tỏa ánh hào quang ống bốt dưới bàn chân.

Còn xung quanh ông ta là một lũ lưu manh

Ông ta chơi những đầy tớ nửa người nửa ngợm.

Ai người huýt gió, ai kêu meo meo, ai than vãn

Chỉ ông ấy giọng đều đều chỉ xuống chỉ lên

Như rèn móng ngựa, ông chiếu chỉ bằng sắc lệnh

Ai vào mắt, vào trán, ai vào lông mày, vào bẹn

Ai không phải tử hình – quả là sướng như tiên

Và bộ ngực rộng của người đàn ông Ô-xê-tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.