170 NHÀ THƠ NGA - Trang 383

Yêu - thì đừng rơi lệ, chẳng tiếc thương

Yêu - thì đừng tin ngày trở lại…

Để sao cho mỗi giây phút ấy

Trong đời ta là giây phút cuối cùng.

Để không còn kéo ta quay trở lại

Để cuộc đời lướt qua trong khói

Đi qua, tản ra… và để sao

Nỗi buồn vui sướng trong chiều

Bằng bàn tay của mình ôm ta chặt

Để tan chảy ra không còn dấu vết

Những giấc mơ, và để không khi nào

Ta giã từ với hạnh phúc buồn đau

Và để cho trong ngày cuối

Ta thở phào, rồi mừng vui đi khỏi.

NẾU CON TIM CHÁY LÊN

Nếu con tim cháy lên và run rẩy

Nếu chén xưa rượu đã rót tràn đầy…
Thật bất hạnh cho người đem hắt rảy

Chén rượu này, mà chẳng uống cho say.

Đêm mùa xuân trong ta từng rung động
Ánh trăng bí huyền lấp láy, long lanh…

Em chẳng từng ôm anh trong giấc mộng

Còn anh trong đêm đã chẳng hôn em.

Nỗi khát khao từng thiêu đốt hai ta

Một tình cảm dị thường từng hòa nhập:

Em đã từng yêu một ai đó khác

Còn trái tim anh - người khác hướng về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.