170 NHÀ THƠ NGA - Trang 405

Ngài tạo ra ta thiếu hứng khởi tràn đầy

Tạo ra ta, nhưng yêu không thể được.

Và ta rơi xuống, đám đông bất lực

Bất lực và tin vào sự diệu kỳ

Như nắp mộ chí – từ trên cao kia

Những bầu trời mù quáng đang đè chặt.

NẾU

Nếu đèn tắt – thì tôi chẳng thấy gì.

Nếu người là thú – thì tôi căm ghét.

Nếu người tệ hơn thú – thì tôi giết đi.

Nếu không còn nước Nga – thì tôi chết.

BẤT LỰC

Tôi nhìn biển bằng ánh mắt khao khát

Nhìn dải đất bao bọc ở trên bờ

Tôi đứng đây – trên trời, trên bờ vực

Không thể bay vào màu xanh ước mơ.

Tôi không biết, đứng lên hay phủ phục

Tôi không dám chết, nhưng sống cũng không…

Không thể cầu nguyện – dù Chúa rất gần

Tôi muốn tình yêu – nhưng không yêu được.

Tôi đưa bàn tay hướng về mặt trời

Và tôi nhìn thấy màn mây xám ngắt

Tôi cứ ngỡ mình hiểu ra sự thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.