170 NHÀ THƠ NGA - Trang 73

Quên hết buồn đau, thất vọng, ưu phiền

Quên đi nước mắt, quên ngày bão tố
Quên oán thù và giận dỗi, hờn ghen.

Nhưng trong ngày, khi tình yêu rực rỡ

Ôm vào lòng tình ve vuốt mơn man

Ta sảng khoái biết bao và hãy nhớ

Với cuộc đời đừng quên nói: cám ơn!

1856.

THỜI GIAN TRÔI

Thời gian trôi - sức lực giờ đã kiệt
Máu lạnh tanh và trí tuệ bỗng lười

Tổ quốc ơi! Tôi đi tìm cái chết

Chẳng kịp đợi tự do về với dân Người!

Nhưng dù chết, tôi vẫn mong được biết

Rằng Người đang đi đúng một con đường

Người nông dân khi gieo mùa sẽ biết

Rằng ngày mai được nhìn thấy mùa màng.

Để ngọn gió của đồng quê yêu dấu

Mang đến mọi nhà những tiếng reo vui

Trong lời gió chẳng còn nghe nung nấu

Những giọt nước mắt và máu con người.

1861.

TÌNH MẸ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.