170 NHÀ THƠ NGA - Trang 93

Hãy uống, và cho giây phút thả mình

Niềm hạnh phúc ôm lấy cả cõi lòng

Hãy uống đi – và đừng tò mò hỏi

Được bao lâu con tim sẽ hao mòn.

ĐỪNG TRÁNH, ANH KHÔNG XIN

Đừng tránh, anh không xin

Cơn đau hay dòng lệ

Cho nỗi buồn ý chí

Nhắc lại lời “yêu em”.

Anh muốn bay về em

Như sóng trên đồng nước

Hôn phiến đá lạnh lùng

Hôn xong rồi anh chết!

ANH SẼ KHÔNG

Anh sẽ không nói với em điều gì

Sẽ không một chút làm em sầu muộn

Dù nhắc đi nhắc lại trong im lặng

Nhưng mà anh không ám chỉ điều gì.

Những bông hoa đêm ngủ suốt cả ngày

Nhưng hễ mặt trời sau rừng ghé xuống

Thì những chiếc lá mở ra im lặng

Và anh nghe con tim đang nở hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.