170 NHÀ THƠ NGA - Trang 97

Vương miện trao ai: cho nữ thần sắc đẹp

Hay cho gương phản chiếu bóng hình nàng

Nhà thơ bối rối khi em kinh ngạc

Rằng sự hình dung giàu có gấp nhiều lần.

Không phải anh, mà trần gian giàu có

Trong cát bụi trần, đời cứ thế nhân lên

Rằng chỉ một ánh mắt nhìn của em

Nói lại điều này thì nhà thơ không thể.

******

NHƯ ĐÊM KHÔNG MÂY

Như đêm không mây, rất rõ rành

Như những ngôi sao không tắt

Đôi mắt của em cháy lên

Niềm hạnh phúc bí huyền, ẩn ước.

Cho tất cả, bằng ánh sáng vô tình

Xa hay gần đều toả sáng

ánh lên vẻ hạnh phúc bí ẩn

Cho con người, vách đá, cho thú và chim.

Chỉ mình anh, nữ hoàng trẻ trung

Không cho yên, không cho hạnh phúc

Và trong tim, như con chim trong ngục

Một bài ca không cánh, khổ vô cùng.

CHỈ CẦN TRỜI HƠI TỐI MỘT CHÚT THÔI

Chỉ cần trời hơi tối một chút thôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.