1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 596

bóng tối. Tuy rằng trường hợp cô thì không cần phải thay băng đạn giữa
chừng, nhưng đối với người dùng súng lục, động tác này có thể nói là cơ
bản của cơ bản. Cần phải thuộc nằm lòng.”

“Không cần tập bắn à?”

“Cô không định dùng nó bắn người khác mà là định nổ súng vào chính

mình, đúng thế không?”

Aomame gật đầu.
“Vậy thì không cần tập bắn làm gì. Cô chỉ cần học cách lắp đạn thế nào,

mở khóa an toàn thế nào và quen với lực bóp cò là được. Chưa nói chuyện
gì khác, thế cô định tập bắn ở đâu đây?”

Aomame lắc đầu. Nàng không nghĩ ra nơi nào có thể tập bắn súng cả.
“Ngoài ra, cô có muốn nổ súng bắn vào mình, vậy cô định bắn như thế

nào đây? Thử biểu diễn cho tôi xem nào.”

Tamaru lắp băng đạn đầy nguyên vào khẩu súng, kiểm tra lại cho chắc

khóa an toàn đã đóng rồi mở đưa cho Aomame.“Khóa an toàn đóng rồi,”
anh ta nói.

Aomame gí nòng súng vào thái dương mình. Nàng nghe cái lạnh của

thép. Tamaru thấy vậy liền chậm rãi lắc đầu.

“Tin tôi đi, tốt nhất là đừng chĩa súng vào thái dương. Bắn từ chỗ thái

dương mà xuyên qua não bộ là khó hơn cô tưởng nhiều lắm. Thường thì
trong tình huống ấy tay người ta sẽ run, mà tay bị run thì sẽ sinh ra lực tác
động ngược, đường đạn sẽ bị lệch. Hộp sọ bị gọt đi mất một nửa mà người
thì vẫn không chết, trường hợp như vậy khá nhiều. Cô không muốn thành
ra như vậy chứ?”

Aomame lẳng lặng gật đầu.

“Vào thời điểm Chiến tranh Thế giới thứ hai kết thúc, lúc sắp bị quân

Mỹ bắt giam, Toujou Hideki

[56]

đã hướng nòng súng vào mình, định bắn

xuyên tim, nhưng kết quả là khi ông ta bóp cò viên đạn lại lệch đi mất, bắn
trúng vùng bụng, không chết. Đường đường là quân nhân chuyên nghiệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.