nó. E rằng sau này bọn mình sẽ còn phải đi qua rất nhiều con đường tăm tối
không biết dẫn đến nơi nào. Nhưng dù vậy cũng không sợ. Không sao cả.
Hãy chủ động đón nhận. Mình quyết định không rời khỏi đây đi bất cứ đâu
nữa. Dù xảy ra chuyện gì, bọn mình cũng phải kiên trì ở lại thế giới chỉ có
một mặt trăng này. Tengo, mình, cùng với thứ bé nhỏ này, ba người bọn
mình.
Hãy để chú hổ bơm xăng cho xe của bạn, chú hổ Esso nói. Nó ngoảnh
mặt bên trái về phía này. Nhưng bên nào cũng vậy. Nụ cười rạng rỡ đó vừa
tự nhiên vừa ấm áp, và lại hướng về phía Aomame. Mình sẽ tạm tin vào nụ
cười ấy. Điều này rất quan trọng. Nàng cũng nhoẻn miệng mỉm cười như
chú hổ. Rất tự nhiên, rất ấm áp.
Nàng lặng lẽ vươn tay lên không trung. Tengo nắm lấy bàn tay đó. Hai
người đứng sánh vai nhau, hòa làm một, im lặng ngước nhìn mặt trăng lơ
lửng phía trên các tòa nhà. Dần dần, nó bị ánh sáng của vầng dương mới
mọc chiếu vào, nhanh chóng mất đi hào quang đã có hồi đêm, cho đến khi
chỉ còn lại một cái bóng xám mờ in trên bầu trời rộng lớn.