1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 230

“Dĩ nhiên,” bà chủ trả lời. Không nhất thiết lúc nào cũng phải hỏi. Bà

chủ có tính giỏi chịu đựng. Hầu hết mọi chuyện bà đều có thể lẳng lặng
chịu đựng. Cho dù có nhăn mặt một chút, cũng không rên thành tiếng.
Aomame đã gặp nhiều người đàn ông cao to, cường tráng đã kêu lên thành
tiếng khi được nàng mát xa. Nàng không thể không khâm phục ý chí kiên
cường của bà già đã hơn bảy mươi này.

Aomame cố định khuỷu tay phải như thể đang cố định điểm tự cho đòn

bẩy, bẻ gập đùi bà chủ xuống. Chỉ nghe “Cục” một tiếng nặng nề, các khớp
xương đã dịch chuyển. Bà chủ hít sâu vào một hơi, nhưng vẫn không kêu.

“Ổn rồi, từ giờ không còn vấn đề gì nữa.” Aomame nói, “Sẽ nhẹ nhàng

thôi.”

Bà chủ thở phào một hơi, trên trán lấm tấm mấy hạt mồ hôi. “Cám ơn

cô,” bà khẽ nói.

Aomame mất nguyên một tiếng đồng hồ để thân thể bả chủ được hoàn

toàn thả lỏng, kích thích và kéo giãn các bắp cơ, làm mềm gân cốt. Làm
vậy khá đau, có điều, không đau đớn thì không giải quyết được chuyện gì.
Aomame hiểu điều này, bà chủ cũng hiểu. Vì vậy hai người gần như không
nói một lời trong suốt một tiếng đồng hồ đó. Bản xô nát cho sáo đã kết thúc
từ lâu, máy quay đĩa im lặng. Ngoài tiếng ríu rít của lũ chim bay đến ngoài
vườn, hầu như không nghe thấy âm thanh gì khác.

“Tôi thấy người nhẹ nhàng hơn nhiều rồi,” một lúc sau bà chủ nói. Bà

vẫn đang nằm sấp ở đó, tấm khăn bông lớn trải trên giường mát xa đã bị mồ
hôi thấm vào làm cho sẫm màu.

“Thế là tốt rồi,” Aomame nói.
“Có cô ở bên, thật đúng là được một việc lớn. Nếu không có cô ở đây,

chắc tôi sẽ đau đớn chết mất.”

“Bà yên tâm. Tạm thời tôi vẫn chưa có kế hoạch ‘không ở đây’.”
Bà chủ có vẻ hơi do dự, trầm ngâm giây lát rồi cất tiếng hỏi: “Tôi muốn

mạo muội hỏi cô một câu, cô có người mình yêu không?”

“Tôi có người mình yêu,” Aomame khẳng định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.