1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 397

Anh tưởng tượng đến cảnh những người Gilyak mặc quần áo thô kệch

xếp thành hàng dài, dẫn theo lũ chó và phụ nữ, lẳng lặng bước đi trong khu
rừng rậm cạnh đường cái. Trong quan niệm về thời gian, không gian và khả
năng của họ, không tồn tại thứ nào là đường cái. Có lẽ đi trong rừng sâu
còn hơn là đi trên đường cái, mặc dầu có chút bất tiện, nhưng họ lại có thể
hiểu được ý nghĩa tồn tại của mình một cách rõ ràng hơn.

Người Gilyak thật đáng thương. Fukaeri nói.

Tengo nhớ đến bộ đồ ngủ của Fukaeri. Fukaeri mặc bộ đồ ngủ quá cỡ

của Tengo, ngủ say thiêm thiếp. Tay áo và ống quần quá dài xắn lên. Anh
lấy bộ đồ trong máy giặt ra, đưa lên mũi hít ngửi.

Không thể nghĩ đến chuyện này! Tengo giật bắn mình sực tỉnh lại.

Nhưng đã quá muộn.

Tengo đã bắn mạnh mấy lần liền trong miệng người tình, cô dùng miệng

đón lấy cho đến khi anh bắn hết, sau đó mới xuống giường đi vào nhà vệ
sinh. Tengo nghe thấy tiếng cô vặn vòi nước và tiếng súc miệng. Sau đó cô
trở lại giường như chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Xin lỗi,” Tengo áy náy nói.
“Mình không nhịn được, phải không?”, người tình hỏi, lấy đầu ngón tay

vuốt vuốt lên mũi Tengo, “Không sao đâu, đừng ngại. À, em hỏi này, cảm
giác ấy có dễ chịu không?”

“Dễ chịu lắm,” anh đáp, “Lát nữa là anh lại lên ấy mà.”

“Ừ. Em đợi mình,” cô nói, sau đó áp mặt vào bộ ngực trần của Tengo,

nhắm mắt lại nằm bất động. Tengo cảm thấy hơi thở nhè nhẹ từ lỗ mũi cô
phả vào đầu vú mình.

“Lúc em nhìn ngực mình, vuốt ve nó, mình biết em thường liên tưởng

đến gì không?” cô hỏi Tengo.

“Không biết.”

“Cổng thành trong phim của Kurosawa Akira.”
“Cổng thành?” Tengo vuốt ve lưng người tình, hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.