1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 716

“Bien co? ” Tengo nói. Anh nghĩ một lúc mới hiểu đó là hai chữ “biến

cố”. “Sắp có biến cố gì vậy?”

“Em cũng không biết.”

“Là biến cố do người Tí Hon gây ra à?”
Fukaeri lắc đầu. anh có thể cảm nhận được qua điện thoại. Ý là cô không

biết.

“Tốt nhất là trở về trước khi có sấm.”

“Có sấm?”
“Nếu tàu điện ngừng chạy, chúng ta sẽ bị tách ra.”
Tengo ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời hoàng hôn cuối mùa hạ

yên bình tĩnh lặng, không thấy một gợn mây. “Không giống như sắp có
sấm.”

“Nhìn bề ngoài không thể biết được.”
“Anh sẽ về nhanh,” Tengo nói.
“Tốt nhất là nhanh lên,” Fukaeri nói. Rồi lập tức gác máy.

Tengo ra khỏi cổng chính của trường, ngước mắt nhìn lên bầu trời chiều

muộn quang đãng, sau đó vội vã rảo bước chân đi tới ga Yoyogi. Những lời
Ushikawa nói lúc nãy không ngừng lặp đi lặp lại trong óc anh, như cuộn
băng cát xét được đặt ở chế độ tự động phát lại.

Điều tôi muốn nói với anh là, trên đời có những chuyện mình không biết

thì hơn. Chẳng hạn, chuyện mẹ anh cũng vậy. Biết được sự thực có khi còn
làm anh tổn thương. Vả lại, một khi biết được sự thực, anh sẽ phải chịu
trách nhiệm với nó.

Và Người Tí Hon đang náo loạn lên ở nơi nào đó. Dường như bọn họ có

liên quan đến một biến cố đã được định sẵn là sẽ xảy ra. Lúc này bầu trời
quang đãng sáng sủa, nhưng sự vật không thể chỉ nhìn bề ngoài mà biết
được. Biết đâu sẽ có sấm nổ ầm ầm, mưa to như trút, tàu điện ngừng hoạt
động. Cần phải mau chóng về nhà. Giọng Fukaeri toát lên một sức thuyết
phục đến kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.