1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 96

Chương 6: Tengo – Nói Vậy Tức Là Chúng Ta

Phải Đi Xa Lắm Phải Không?

Komatsu gọi điện đến lúc sáng sớm thứ Sáu, mới hơn năm giờ. Khi ấy,

Tengo đang nằm mơ thấy mình đang đi qua một cây cầu đá thật dài. Anh
sang lấy một thứ giấy tờ quan trọng để quên ở bờ bên kia. Trên cầu chỉ có
mình anh. Đó là một con sông lớn rất đẹp, giữa sông đây đó nổi lên những
bãi đất bồi, nước sông chảy lững lờ, trên bãi đất bồi mọc đầy cây liễu. Có
thể thấy cả lũ cá chày đang bơi thong dong. Lá liễu xanh ngắt mềm mại rũ
xuống mặt nước. Phong cảnh như tranh vẽ trên đĩa gốm Trung Hoa. Lúc
này anh đã tỉnh lại, liếc nhìn chiếc đồng hồ cạnh giường trong bóng tối.
Đương nhiên trước khi cầm ống nghe lên anh đã biết chắc mười mươi ai có
thể gọi vào lúc này.

“Tengo à, cậu có máy xử lý văn bản

[7]

chưa?” Komatsu hỏi. Chẳng buồn

nói một tiếng “chào buổi sáng”, mà cũng không thèm hỏi “Đã dậy chưa”.
Giờ này vẫn thức, chứng tỏ chắc chắn cả đêm qua anh ta không ngủ, chứ
không phải cố tình dậy sớm để ngắm mặt trời mọc. Trước lúc đi ngủ, anh ta
chợt nhớ ra có chuyện cần nói với Tengo.

“Tất nhiên là chưa.” Tengo đáp. Bốn bề vẫn một màu tối đen như mực.

Hơn nữa anh còn đang đứng giữa cầu. Tengo hiếm khi có giấc mơ nào để
lại ấn tượng rõ rệt như thế. “Không phải khoe khoang gì, nhưng thú thật là
tôi không mua nổi thứ ấy.”

“Thế cậu có biết dùng không?”

“Biết thì biết, máy tính cũng được, máy xử lý văn bản cũng được, có thì

khắc biết dùng thôi. Ở trường dự bị cũng có, tôi thường sử dụng khi làm
việc mà.”

“Vậy được, hôm nay cậu đi mua một cái máy xử lí văn bản đi, mua ngay

đi nhé. Tôi chẳng hiểu gì mấy thứ máy móc ấy đâu, loại nào rồi là hãng
nào, các thứ ấy nhờ cậu hết. Hết bao nhiêu tiền về tính với tôi. Cậu hãy
dùng nó mà tranh thủ bắt đầu viết lại Nhộng không khí đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.