26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 111

- Ở núi Ba Thê, người ta tìm trong ngôi mộ xưa, gặp viên ngọc trường

sinh.

Ông hội đồng Tần hơi thắc mắc:
- Ai dám bảo đ3m giá trị của viên ngọc đó. Nếu trường sinh thì tại sao

chủ nhân lại chết trong ngôi mộ cổ đó?

- Xin ông hội đồng bớt nóng nảy. Ở xóm Lê Trì, có người Miên đi núi

Ba Thê để bón vàng. Năm sáu ngày liên tiếp, anh ta chẳng gặp móng gì ráo.
Ðến chừng nghe đồn rằng thiên hạ đã gặp một ngội mộ xưa, anh ta đến quá
trễ, chỉ còn lượm được viên ngọc màu trắng, lọt trong lòng ngực của người
chết. Chắc chắn xưa kia viên ngọc được chủ nhân đeo trước ngực, đến
chừng thịt nát thì nó lọt vào trong.

Cúi cùng, anh nọ lượm viên ngọc, đem về xóm Lê Trì, bỏ lăn lóc trong

cái chén trên bàn thờ.

- Rồi làm sao ông anh gặp? Nó trường sinh ở điểm nào?
- Một người hương ấp ở Lê trì lên Hà Tiên làm công tại lò vôi của ông

Bang Sầm đếnmách bảo riêng cho tôi hay. Lập tức, tôi đến nơi xem tận
mắt.

Nó tròn cỡ ngón tay cái, khuyết một bên nhưng điêù ấy không quan

hệ. Thấy viên ngọc nó có tì vết, móp méo, tôi xin phép chủ nhà đi rửa ráy
cho sạch.

Trời ơi! Nó cứng hơn đá. Tôi mài thử vào nắp lu. Nắp lu bị hao mòn.

Tôi rưới nước vào, hy vọng rằng làm viên ngọc sẽ mềm "ăn" vào chất
nhám. Nhưng tôi thất vọng, đem trả cho chủ. Chập sau, tôi nằm ngủ dưỡng
sức, chờ chuyến xe lôi để về Hà Tiên. Ngủ xong, tôi thúc dậy.

Ông hội đồng tần chẳng còn bình tĩnh được nữa.
- Chuyện ngủ, chuyện thức của ông sao mà dài dòng vậy? Thế gian

này ai ngủ mà không thức, trừ người chết.

Ông chủ Hai cười dòn:
- Cái việc thức giậc của tôi thật là mầu nhiệm, phi phàm, đáng giá

ngàn vàng. Sau khi thức, tôi đi rửa mặt. Tôi đứng bên cạnh lu nước, cầm
cái gáo dừa. Bỗng nhiên, hai chân tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi dòm xuống,
thấy một bầy kiến lửa; nó bụ vàng lườm ngay chỗi tôi mài thử viên ngọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.