26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 113

om om. Cái lư nhang nằm đó trơ trẽn. Có tiến thằn lằn chắt lưỡi. Dưới bếp,
mùi mắm bò hóc xông lên, khó thở.

Hồi lâu, chủ nhà mới khai khẩu:
- Cục ngọc nào? À, tôi nhớ rồi. Phen đó tôi đã thuât đầu đuôi cho ông

nghe đó hả? Rồi chủ nhà nhìn về ông chủ Hai:

- Ờ... Ờ... để coi. Một người bạn của tôi mượn nó, đem về Mỹ Lâm.

Tôi chờ ông lâu quá. Vài ngày nữa, chắc người bạn đem về đây...

Ông Hội đồng Tần hỏi gắt:
- Vài ngày là bao lâu?
- Dạ, đường xá xa xôi...
Ông hội đồng nghĩ đến thủ đoạn làm già nên mở lời:
- Trời! Sao không để dành cho tôi xem. Tôi biết mà"ngọc lành chờ đợi

giá cao," người xưa thường nói. Tôi đến đây xem thử và sẳn sàng chuộc nó
với bất cứ giá nào. Ông chủ nhà cứ nói thiệt đem cho tôi xem thử liền bây
giờ. Tôi là bạn thân của anh chủ Hai chớ nào phải kẻ xa lạ mà ngại ngùng.

Chủ nhà như không lưu ý đến lời thỉnh cầu tha thiết ấy. Ông ta thong

thả xuống nhà bếp, thúc hối vợ con bắt gà làm thịt, đãi khách qúi.

Ông chủ Hai gật đầu:
- Thiệt mất công quá. Dường như chủ nhà muốn đãi khách để tống

khứ, phải không ông anh? Hay là mình đi qua Mỹ Lâm, cách đây chừng
chục cây số thôi.

Rồi ông gọi chủ nhà:
- Tại sao chú không chờ tôi tới?
- Dạ, tôi không ngờ. Người bạn nọ dường như muốn xem thử để... so

sánh.

Ông hội đồng trố mắt:
- So sánh cái gì? Người đó cũng có một viên ngọc khác nữa à? Bòn ở

núi Ba Thê?

Chủ nhà thở phào, nhẹ nhõm:
- Dạ... anh bạn đó tiểu nhântìm vàng ở núi Ba Thê một lượt với tôi.

Anh ta ghé nhà người quen để ăn cơm. Ăn cơm xong, trời sẫm tối, chuyển
mưa đông. Vì nóng lòng muốn tới núi Ba Thê cho kịp với thiên hạ, anh bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.