26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 112

lúc nãy, nó sắp hàng bò tới bò lui, từ nắp lu tới ngoài vườn. Kiến lửa ơi là
kiến lửa. Tôi sanh nghe, trở về nhà mượn viên ngọc của gia chủ để trong
chén rồi rót nước mưa vào. Rõ ràng hạt ngọc méo mó nọ có chất ngọt, uống
vào thì mát mẻ, bổ khỏe như nước dừa xiêm Bến Tre.

- À! May quá...
Sau bữa cơm thịt gà xé phay, ông chủ Hai và hội đồng tần nằm kề

nhau, rù rì như dod6i tri kỷ quá tương đắc. Lát sau, chủ Hai ngủ khò.
Nhưng ông hội đồng Tần khó dỗ giấc ngủ. Lâu lâu, ông đánh thức người
bạn già, dọ hỏi về cách thức ngoại giao với người chủ viên ngọc, phỏng
định giá cả. Rốt cuộc, hai người đồng ý tranh thủ thời gian lên đường vào
ngày mai, theo chuyến xe đò sớm nhứt.

***

Ông hội đồng hỏi:
- Nhà của nó ở đâu? tới hay chưa? Nó tên gì? Nó giàu hay nghèo? Tôi

hồ nghi nó sẽ làm giá thật cao. Hoặc có kẻ nào đến đó phổng tay trên thì
mình hụt đỏi.

Chủ Hai gật đầu từng chập:
- Ðừng lo xa. Bữa hổm, tôi căn dặn kỹ lưỡng rồi. Chủ nhà là người đã

từng chịu ơn tôi hồi chầu xưa.

Hai người qua cây cầu khỉ, đến miếu ông Tà rồi theo đường mòn giữa

hai hàng tre già mát rượi. Ông hội đồng vô cùng sung sướng, vì mình như
kẻ"đạp tuyết tầm mai" mùa đông. Ông tưởng tượng đến những giờ phút
mãn nguyện khi"viên ngọc nước dừa" nọ lọt vào tay mình. Chắc chắn là vị
thuốc bổ khoẻ cứ mỗi buổi trưa nóng nực, ông chỉ cần bỏ viên ngọc vào
chén, đổ nước lạnh vào để bào chế ra thức nước dừa, hiếm có nước cam lồ
thứ thiệt.

- Ðây rồi. Nhà này - ông chủ Hai vừa nói vừa nắm tay ông hội đồng.
Sau vài câu xã giao thường lệ, ông chủ Hai đi thẳng vào vấn đề:
- Chú em? Cục ngọc bữa trước còn không?
Chủ nhà lặng thinh, gài nút cổ áo cho ra vể khiêm tốn, lễ phép. Ðôi

mắt ông hội đồng Tần cứ nhướng lên, hướng về phía bàn thờ đê tìm cái
chén to, trong đó có viên ngọc quí giá. Lạ quá. Mái nhà thấp chủn, trời tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.