26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 117

14

Cao Khỉ U Minh

T

ôi ngả lưng vào gốc cột, nằm lim dim. Mùi rượu đế xông lên khiến

mắt tôi lờ đờ, hơi thở bắt đầu nóng như sắp nhiễm bịnh cảm cúm. Ông Tư
Huỳnh nói to:

- Thầy Hai bỏ cuộc rồi sao? Ăn thêm nữa chớ. Rừng U Minh thiếu gì

cá.

Tôi đáp:
- Dạ, ngán quá. Ăn nhiều sanh bịnh.
- Thầy nói vậy đâu được. Ăn nhiều để trừ bịnh tật. Xưa nay, kẻ ăn ít

thường chết sớm.

Ông Tư Huỳnh với tay ra sau lưng đập muỗi, xoè bàn tay lốm đốm

máu tươi cho tôi xem rồi tiếp lời:

- Mỗi ngày mình mất bao nhiêu máu, nếu không ăn nhiều để tẩm bổ

thì chết luôn. Hơn nữa, mùa này mà nhịn thì đợi bao giờ mới ăn!

Lý luận của ông Tư Huỳnh khiến tôi ngồi dậy, ăn thêm, ăn mãi. Từ

phía nhà bếp con gái ông Tư Huỳnh lui cui nướng cá. Chúng tôi đã ăn tuốt
năm con cá lóc to, gọi là cá lóc nái, mỗi con nướng chín thơm phức, nằm
trên miếng lá chuối tươi. Sau khi dùng đũa xẻ một lằn dưới bụng cá, chúng
tôi trải con cá ra, gáp chừng ba bốn đũa là quăng bỏ cái xương sống cá,
mặc dầu trong xương còn dính khá nhiều thịt. Ông Tư Huỳnh lãnh phần
thanh toán bộ ruột, nuốt gan và mật cá:

- Ồ! Cái mật cá đắmng thiệt nhưng vị đắng đó ngọt xớt, trị bịnh yếu

mật. Còn cái đầu cá, ngon lắm, thầy Hai ăn đi. Cứ gắp hai cục thịt ở gò má
con cá là đủ. Nghe đâu ở Biển Hồ Nam Vang, người ta đem thú gò má ấy
phơi khô, nhậu rượu ngon lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.