26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 125

- Tôi chờ thầy Hai. Sáng mai, tôi cho thầy Hai uống thử một lát cao

khỉ...

Tôi đứng dậy, cáo từ. Trước khi ra về, tôi đến gần mấy con"khỉ khô"

sờ thử và nắm tay từng con. Có một con khỉ mới ướp xác ngồi chết đó, xoè
bàn tay. Tôi nhướng mắt nhìn kỹ. Trong lòng bàn tay khỉ có nào là đường
trí đạo, đường vận mạng giống hết bàn tay con người. Và đường sạnh đạo
của con khỉ đó lại đứt khúc, hèn gì nó... chết sớm.

- Về cho kịp nước ròng, thầy Hai!
Ông Tư Huỳnh nhắc nhở một lần nữa. Tôi với ông xuống xuồng. Ông

Tư Huỳnh bơi sau lái, cười to:

- Ðó, sự tích rừng U Minh huyền bí như vậy đó. Nói theo kiểu ông Hai

Khị thì chắc là chung quanh nền nhà của ông có ... hàng ngàn khúc xương
khỉ, của ông bà hồi xưa nấu cao rồi quăng bỏ.

Tôi hỏi:
- Ông Hai Khị nói thiệt không vậy ông Tư?
- Phần đầu, chuyện săn khỉ bằng lưới, ổng nói đúng sự thật. Nhưng tới

phần sau, chuyện nấu cao khỉ rồi... chuyện nằm mê mang, ổng nói dóc để
bán cao khỉ! Thức cao đó làm giả mạo. Nếu muốn bổ khoẻ, thầy Hai cứ ăn
cá cho nhiều như mình ăn hồi nãy là đủ. Nói thiệt với thầy Hai, ba năm rồi,
Hai Khị bán cao khỉ ế ẩm lắm vì bà con trong xóm đều chán ngán. Cha của
Hai Khị hồi xưa săn khỉ giỏi lắm. Tới đời Hai Khị thì khỉ đã hết, thợ săn
khỉ trở thành thợ... nói chuyện đời xưa giữa ban ngày mà đốt đèn sáp trong
nhà!

Chiếc xuồng trôi từ từ theo nước xuối. Trong rừng sâu, vài người đốn

củi ca vọng cổ nghe văng vẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.