26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 141

mát, đâu phải dễ. Vào quán thì sợ tốn tiền. Còn đi như vầy hoài, thiệt là
hành hạ tấm thân.

Nhưng bà vợ phía sau đã nêu vấn đề:
- Kiếm chỗ nào nghỉ chân một chút.
- Nãy giờ tôi cũng như bà. Mỏi quá. Mình vô quán ăn.
- Bộ ông còn đói hả?
- Mình mượn cái ghế mà ngồi... tạm. Họ tính bao nhiêu thì mình trả.

Vài cắc bạc, chớ không lẽ nhiều.

- Phải à, mình kiếm một cái quán nào nho nhỏ, uống bậy chén nước trà

Huế, không chừng rẽ hơn.

- Ông bà đi chợ! Chào ông bà! Hân hạnh cho tôi quá.
Lần đầu tiên tù khi lên đường xa xứ, vợ chồng hương trưởng Neo

nghe giọng nói ấm áp, mát rượi như vậy.

Người ấy ngồi trên chiếc chiếu hơi rách, đang ăn bữa cơm đạm bạc:

một đĩa cá kho, một dĩa dưa cải. Ăn một mình, dựa lưng vào vách.

Ông hương trưởng nói:
- Chaò ông! Xin lỗi, ông quen với vợ chồng tôi hồi nào?
Người ấy vuốt mái tóc, vuốt hai cái tay áo cho thẳng thớm:
- Chưa quen, nhưng tôi biết ông bà là người khá giả ở trong làng. Mấy

khi ông bà ra chợ chơi. Ông bà làm trong ban hội tề. làm tới chức...

Bà vợ mừng quýnh, buột miệng nói:
- Chức hương trưởng làng Thạnh Hoà.
- Mời ông bà ngồi, dùng cơm với tôi.
Người ấy vừa nói, vừa liếc nhìn cái gói hành lý mà bà hương trưởng

đeo trong cánh tay.

Ông liếc về phía vợ, như để hỏi ý kiến:
- Mình ngồi cho khoẻ chân.
Bà gật đầu:
- Rồi ăn luôn với ông này.
Bữa tiệc... khai mạc khá sôi nổi ấm áp.
Ông bà ăn chiếu lệ vì còn hơi no. Nhưng anh nọ ăn hơi nhiêù, vừa ăn

vừa hỏi han về tình hình mùa màng trong làng Thạnh Hoà. Ăn hết con gà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.