5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 108

như lò lửa.

- Thiếu tá Burnaby ở biệt thự số 1, chỉ có mỗi một mình. Sáng sáng tôi

sang đó dọn dẹp giúp ông ấy. Thiếu tá thân với đại úy Trevelyan như anh
em ruột. Họ kết bạn với nhau từ thuở xa xưa, hồi cùng phục vụ trong hải
quân.

- Còn thuê tòa lâu đài là hai mẹ con phu nhân Willett. Không ai biết lai

lịch họ. Có vẻ họ giàu lắm. Đến đây, họ đem theo cả một lũ đầy tớ gái. Để
đám đầy tớ khỏi buồn chán ở nơi heo hút này, phu nhân Willett mỗi tuần
hai lần chở họ bằng ôtô dạo chơi đến tận thị xã Exter.

- Tôi phải dọn cái bàn này thôi! - Bà Curtis thở dài tiếc rẻ phải ngừng

câu chuyện.

Hai “anh em” phải vất vả lắm mới ngốn được số thông tin phong phú

bà chủ nhà vừa cung cấp. Chàng nhà báo Enderby hỏi:

- Thiếu tá Burnaby đã về đây chưa, thưa bà Curtis?

Đang bưng chiếc khay, bà ta đứng lại nói:

- Ông ấy cuốc bộ, giống như mọi khi, và về đến đây trước hai người

nửa giờ rồi. Tôi bảo ông ta: "Thiếu tá Burnaby, làm sao ông cuốc bộ từ thị
trấn Exhampton về đến đây được?". Ông ta trả lời: "Sao không được? Khi
ta có hai chân thì việc gì cần bốn bánh xe kia chứ? Bà không thấy à, tuần
nào tôi chẳng cuốc bộ một chuyến như vậy cho khỏe người?". Hôm nay
còn đỡ, chứ như chiều thứ sáu vừa rồi mà ông ấy cuốc bộ từ đây ra thị trấn
được thì quá giỏi. Hẳn là do lo lắng cho bạn mà ông ta cố gắng, bởi hôm ấy
tuyết dày phủ kín trên đường, sau lại thêm một trận mưa tuyết dữ dội nữa.
Thế mới biết tình bạn ghê gớm thật.

Nói xong, bà Curtis quay đi, bưng khay thức ăn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.