5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 138

đến sợ, chỉ trừ ông Duke và thiếu tá Burnaby. Nhất là anh Garfield thì mặt
xanh không còn một giọt máu.

- Rất tiếc là tôi không được dự trò chơi hôm ấy ở đây.

- Tôi thì lại tiếc là đã tham dự nó. Sau đấy, thiếu tá Burnaby kiên

quyết xuống thị trấn thăm ông bạn. Ai can cũng không được. Từ lúc đó mọi
người chúng tôi hồi hộp chờ, cho đến sáng hôm qua, khi nghe tin về vụ án
mạng, tất cả chúng tôi đều kinh hoàng... Không ai có thể nghĩ "hồn ma"
đâm ra là chuyện có thật.

Cô hầu ra, bưng chiếc khay trên đặt một tờ giấy đến trước mặt cô chủ.

Violette cầm tờ giấy, đọc lướt qua rồi gấp lại, đưa Emily.

- Tiểu thư đến thật đúng lúc. Vụ án mạng vừa qua đám người làm cho

chúng tôi hốt hoảng, họ đòi thôi việc để về nhà. Tối hôm qua mẹ tôi nổi
cáu, bảo tất cả bọn họ hãy chuẩn bị hành lý để về. Chỉ trưa nay là nhà
không còn đầy tớ nào nữa. Chúng tôi sẽ chỉ thuê một người hầu phòng và
một người nấu bếp thôi.

- Tôi xin mạo muội hỏi tiểu thư một câu được không? Tại sao phu

nhân và tiểu thư lại chọn nơi nghỉ mùa đông là cái xóm heo hút và lạnh giá
này?

- Hai mẹ con tôi thích phong cảnh nơi đây - Nhưng khi nói câu đó,

Violette cúi đầu, cố tránh không gặp luồng mắt của Emily.

- Thôi, cảm ơn tiểu thư, tôi xin phép.

Trước khi ra khỏi nhà, Emily kín đáo ném đôi găng tay lên chiếc bàn

nhỏ ở góc tường gần đó.

Tiễn khách ra ngoài cửa, Violette quay vào, khép cửa lại, nhưng Emily

để ý thấy cô ta không vặn chìa khóa. Ra đến cổng sắt, cô bèn rón rén quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.