5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 67

- Chúng tôi đã chơi trò "bàn ma".

- Ra thế!

Thế là thiếu tá Burnaby, vừa luôn miệng thanh minh là mình không

tin, vừa kể lại hiện tượng kỳ lạ diễn ra chiều hôm qua tại lâu đài Sittaford,
trong phòng khách bà phu nhân thuê lâu đài của đại úy Trevelyan.

Thanh tra Narracott kinh ngạc.

- Cái bàn đánh vần tên "Trevelyan" và chính do đấy mà ông tìm đến

nhà ông ta và phát hiện vụ án mạng?

Thiếu tá Burnaby lấy khăn tay lau mồ hôi trán.

- Tất nhiên rồi... Lúc đó tôi vẫn chưa tin. Nhưng hôm qua là Thứ sáu,

cho nên tôi quyết định cứ thử ra thị trấn Exhampton để gặp ông bạn xem
sao.

Tuy viên thiếu tá ra sức thanh minh là ông ta không tin nhưng thanh

tra Narracott thấy rõ là ông ta bị ấn tượng rất mạnh về điều "hồn ma" cho
biết. Chẳng thế, ông ta lại quyết định cuốc bộ mười cây số giữa lúc trời
mưa tuyết rất lớn, và đường xá thị ngập tuyết, để "xem" ông bạn thân thiết
ra sao? Nghĩ như vậy, nhưng chính bản thân thanh tra Narracott cũng không
biết nên cắt nghĩa hiện tượng kia thế nào. Chẳng lẽ trò chơi "bàn ma" kia
lại chứa đựng phần nào sự thật? Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên ông
chứng kiến một trường hợp có thật. Nếu sự phát hiện của "hồn ma" kia xác
nhận nguyên nhân khiến ông thiếu tá ra thị trấn Exhampton, thì nó cũng
không liên quan gì đến vụ án mạng. Thanh tra Narracott đã lý luận như vậy,
bởi đối với ông thế giới trần gian quan trọng hơn thế giới ma quỷ.

Nghề của ông là khám phá các vụ án.

Mà công việc đó không thể dựa vào các sức mạnh siêu nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.