5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 99

- Không đâu, tôi lại thấy tôi có thể thực hiện được!

- Chà, cô quả là một phụ nữ phi thường, cô Emily Trefusis! - chàng

nhà báo kêu lên thán phục.

Emily lấy ra cuốn sổ tay:

- Chúng ta phải tiến hành theo đúng phương pháp, thưa ông Enderby.

Trong số những người được chia tài sản sau khi đại úy Trevelyan qua đời
có James, chị và em trai anh ấy, và một bà dì, tên là bà Gardner. Sylvia, chị
anh ấy, thì không có khả năng giết người rồi. Chị ấy không giết cả đến một
con ruồi. Tuy nhiên chồng chị ấy lại là một kẻ thô lỗ, cũng là nhà văn đấy,
nhưng ty tiện... và hám gái. Anh ta lúc nào cũng thiếu tiền. Tuy thừa kế là
của vợ, nhưng anh ta sẵn sàng đoạt lấy.

- Con người kinh tởm! - Enderby thốt lên, tỏ ra tán thành nhận định

của cô gái. Anh ta cũng ghi vào sổ tay - Vậy đó là đối tượng số 1. Tôi sẽ
kiểm tra ông nhà văn đó sử dụng chiều thứ sáu như thế nào... Chuyện này
rất dễ: tôi đến phỏng vấn anh ta, với tư cách là cháu rể của nạn nhân.

- Hay lắm! Tiếp đến Brian, em trai của James. Ai cũng nghĩ anh ta

đang ở Australia, nhưng rất có thể hiện anh ta đang ở Anh.

- Chúng ta sẽ đánh một bức điện sang Australia cho anh ta là biết

ngay.

- Tôi cũng nghĩ đúng như thế. Dì Gardner, theo tôi không thuộc diện

nghi vấn.

- Nếu cô tin chắc như vậy thì tôi tin, vì cô biết rõ bà ta hơn tôi.

- Tất nhiên ta vẫn không nên bỏ qua hoàn toàn. Còn người đầy tớ của

đại úy Trevelyan, anh ta cũng được lợi trong cái chết này. Vợ anh ta là cháu
bà Belling chủ khách sạn Ba Vương Miện. Lúc mới đến đây tôi đã gục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.