5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 97

tiền giải thưởng cho ông ta?

- Rất đúng. Nếu ông đi Sittaford, tôi sẽ tháp tùng ông.

- Tuyệt vời! - Enderby reo lên. - Nhưng tôi chưa biết trên ấy có quán

trọ nào không. Theo tôi biết, ở đấy chỉ có một tòa lâu đài và một xóm nhỏ
có vài ngôi biệt thự, của những người kiểu như thiếu tá Burnaby.

- Đến đó ta sẽ liệu. Tôi được cái khá tháo vát.

Enderby rất tin vào lời tự nhận xét của cô gái. Emily thuộc loại phụ nữ

chiến thắng mọi trở ngại.

Họ vừa đến chỗ tòa lâu đài cổ hoang tàn, dừng lại nghỉ, ngồi trên một

khúc tường thành đổ nát, dưới ánh nắng nhạt của mặt trời mùa đông.

Emily tâm sự:

- Thưa ông Enderby, tôi làm việc này hoàn toàn không phải do cảm

tính, mà vì tôi tin chắc chắn chồng chưa cưới của tôi bị nghi oan. Ít ai biết
anh ấy không có gan giết người. Ngay từ năm mười sáu tuổi, tôi đã phải tự
lo cho cuộc sống của mình, không dựa được vào ai. Tôi ít giao du với phụ
nữ cho nên ít hiểu về họ, nhưng tôi lại hiểu rất rõ tâm lý nam giới, mà điều
này tôi cho là hết sức quan trọng nếu tôi muốn tự chọn con đường mình đi.
Hiện nay tôi làm người mẫu thời trang cho hãng Lucie, và xin cam đoan
với ông rằng tôi đã phải phấn đấu rất nhiều mới đạt được vị trí đó. Như tôi
đã kể ông nghe, tôi rất hiểu tâm lý nam giới. James thuộc loại đàn ông nhu
nhược. Có lẽ chính vì thế mà tôi yêu anh ấy. (Lúc này cô quên mối cảm
phục của cô với những nam giới có bản lĩnh vững vàng.) Với James, tôi có
thể chỉ huy và dắt dẫn anh ấy đi trên đường đời. James không có khả năng
giết người. Tính anh ấy ngại đụng đến ai. Nếu thấy một con ong bò vẽ bay
vào phòng, anh ấy không giết mà chỉ lùa khéo để nó bay ra ngoài cửa sổ.
Và tất nhiên chính con ong ấy lại đốt James. Tôi nói thế đủ để ông hiểu
rằng James không có tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.