69 - Trang 21

3

LADY JANE

T

hời bấy giờ, làm phim là một hoạt động thịnh hành. Từ khi một học

sinh cấp ba ở Tokyo đã vượt mặt tất cả đạo diễn tiền bối để đạt giải Grand
Prix tại Liên hoan phim thì mọi người đều cho rằng làm phim là hoạt động
tiên phong của nghệ thuật và hơn nữa, cũng tương đối dễ dàng. Điều buồn
cười là trong ba đứa chúng tôi từ Iwase, Adama và tôi chưa đứa nào được
xem một bộ phim ngoài lề nào cả nhưng đều máu me muốn làm một bộ.
Điều này chẳng khác gì những người Pháp sống ở bờ biển Atlantic dưới sự
cầm quyền của Đảng Đức Quốc xã mơ ngày quân Đồng minh đổ bộ.

“Thôi được, nghe đây tụi bây. Mình sẽ làm theo kiểu này. Bỏ qua kiểu

làm phim tùy hứng của Godard và những thứ tương tự vậy để nhắm đến
một bộ phim có kịch bản đàng hoàng. Nói sao nhỉ? Mình sẽ làm theo kiểu
Kenneth Anger

[38]

và quay phim thì phải giống như kiểu Jonas Mekas

[39]

.”

Cả Adama và Iwase đều gật gù theo những lời thao thao bất tuyệt của tôi.

Nhưng cả ba chúng tôi chẳng có ý tưởng gì về bộ phim cả. Chúng tôi chỉ
biết mình phải làm phim như thể con gái thì phải biết yêu vậy thôi.

Vào một buổi chiều đẹp trời cuối tháng Tư, Iwase, Adama và tôi đến

xem buổi trình diễn của ban kịch Anh ngữ trường Bắc với con tim phập
phồng. Những em gái xinh xắn, niềm tự hào của trường Bắc đang tập luyện
kịch Shakespeare

[40]

để nhắm đến giải nhất cuộc thi các ban kịch Anh ngữ

toàn Kyushu. Cửa vào khán đài đã chật nam sinh, hầu hết thuộc nhóm
Mềm. Chễm chệ ngồi giữa là Yuji Shirokushi diện quần ống loe, giày da
rắn và chiếc áo đồng phục đã tháo cổ cồn. Shirokushi say mê Kazuko
Matsui từ năm lớp Mười. Tại sao những thằng du côn nhóm Mềm lúc nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.