7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 59

Úc Noãn Tâm dựa cả người vào sô pha, vô thức ôm chặt lấy đầugối, nàng
đã suýt bị doạ đến choáng váng, toàn thân đều run rẩy.

"Noãn Tâm, Noãn Tâm…"

Tiểu Vũ thấy tình hình không ổn, lập tức chạy đến tủ quần áolấy ra một
chiếc váy, nói với nàng: "Em có bị thương ở đâu không? Đi, thayquần áo
đi, chúng ta lập tức tới bệnh viện!"

Tiểu Vũ vừa nói, vừa luống cuống tay chân giúp nàng thay quầnáo.

"Tiểu Vũ…" Úc Noãn Tâm khẽ mở miệng, giọng nói mềmyếu mà mệt mỏi.
"Em không bị thương, đừng đi…"

Tiểu Vũ sửng sốt, vội vã đem chiếc váy cất lại chỗ cũ, rồingồi xuống kế
bên nàng, lo lắng hỏi thăm: "Noãn Tâm, rốt cuộc lúc nãy đã xảyra chuyện
gì? Nói cho chị biết đi, đừng làm chị lo lắng có được không?"

"Tiểu Vũ, em…"

Úc Noãn Tâm không biết phải mở miệng thế nào, nhưng lại hoảngsợ nên
muốn kiếm một người để trút bỏ, vì vậy run giọng kể hết đầu đuôi ngọn
ngànhcho Tiểu Vũ nghe.

Một lúc sau…

"Thằng khốn kiếp này!"

Tiểu Vũ nghe xong toàn bộ câu chuyện, tức giận đứng phắt dậy,vẻ mặt rất
phẫn nộ. "Cái lão già không biết xấu hổ, vậy mà vẫn còn nhìn chằmchằm
vào em, rõ ràng là lão tự tìm phiền phức, còn định vu oan giá họa sao?
Thậtlà đáng chết!"

Úc Noãn Tâm ôm hai chân, ngồi ở đó bất lực như một đứa trẻ,mái tóc dài
rũ rượi trên vai, khuôn mặt trắng bệch lộ vẻ bi thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.