7 NGÀY - THẤT THIÊN - Trang 6

"Đây là chuồng ngựa của Trầm gia trang, ta là Trầm Hành, cũng là nhị

thiếu gia, thuận tiện nói luôn đại trang chủ chính là cha ta, chính kinh quản
sự chính là đại ca ta, hắn gọi là Trầm Bình, ngươi nhất định biết hắn." Ta
rất tự hào giới thiệu, sau đó hỏi hắn, "Ngươi tới đây làm gì?"

Hắn cố sống cố chết trừng mắt nhìn ta, từ trong kẽ răng lách ra một từ

cùng một đống máu, sau đó đầu lệch sang bên, lại hôn mê bất tỉnh.

"Thao[1]."

Đây là lần đầu tiên ta nghe được một ý đồ đơn giản rõ ràng lại dễ hiểu

đến thế.

[5]

Ta có một muội muội, gọi là Trầm Kha, có người nói nàng là người duy

nhất trong bốn người chúng ta giống mẹ, sở dĩ đặc biệt được cha sủng ái, ở
trên giang hồ cũng có chút danh tiếng. Bắt đầu từ lúc nàng tròn mười ba
tuổi, đã có người đến cửa đạp phá đại môn của Trầm gia trang để cầu thân.

Mẹ ta năm đó là đệ nhất mỹ nhân trên giang hồ; nàng cùng cha ta thành

thân xong, cha ta liền biến thành đệ nhất ngưu phẩn (phân trâu) trên giang
hồ.

Giờ A Kha đã mười sáu rồi, ba huynh đệ chúng ta cũng thành ba khối

ngưu phẩn có chút danh tiếng trên giang hồ.

Trên giang hồ, dễ bị mỹ nhân hấp dẫn nhất không phải chỉ có công tử,

không phải là đại hiệp trẻ tuổi, cũng không phải là vương thân phú hào, mà
chính là hái hoa tặc. Trong vòng một tháng phải đối phó với nội tặc ngoại
tặc lớn bé không dưới bốn mươi vụ xong, đại ca bi thương hạ lệnh, lệnh
cho ta và đệ đệ Trầm Phiên cùng nhau ngồi canh giữ ở nơi tuyệt đối không
thể rời mắt của Trầm gia, thời khắc giám thị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.