7 NGÀY TRÊN SA MẠC - Trang 41

phố. Anh đang chờ đợi thời khắc đó, thời khắc giúp anh loại bỏ nỗi đau và
tìm được hạnh phúc trọn vẹn.

Buổi sáng, anh uống trà cùng Phra Viriyang. Anh hỏi ông.
- Thầy có thấy hạnh phúc không?
Phra Viriyang có nước da nâu bóng của những người Đông Ấn. Mọi

nét trên khuôn mặt ông đều tròn trịa như Đức Phật. Ông không mỉm cười.

- Có. Nhưng không trọn vẹn.
- Tại sao có?
- Vì ta đã từ bỏ hoàn toàn những ám ảnh của ham muốn, hận thù và

học cách sống mới mỗi ngày mỗi giờ. Ta kham nhẫn trước những biến đổi
của cuộc đời này mà không hằn học hay sợ hãi. Niết bàn không thể đo
lường bằng không gian và thời gian. Nó chỉ có thực đối với những ai đã
từng trải nghiệm. Niết bàn ở ngay giữa trái tim mỗi chúng ta. Chỉ có điều,
đường đến đó đầy gian nan, trắc trở. Khó khăn nhất không phải là vật lộn
với những trở ngại trên đường đi mà đấu tranh với chính mình. Đấu tranh
với chính những đòi hỏi và cám dỗ tự thân mới là điều kinh khủng và ghê
sợ nhất.

- Tại sao không trọn vẹn?
- Vì ta vẫn còn chứng kiến những khổ ải của tha nhân. Ta không thể

bịt mắt làm ngơ trước nỗi đau đớn của chúng sinh. Ta vẫn chưa hoàn toàn
vô cảm với cõi đời trần thế. Nếu khổ não vẫn còn, ấy chưa thể là Niết bàn
tối hậu.

Trác thở dài. 7 ngày qua, 7 ngày anh lang thang trên một sa mạc mông

lung, vô định mà không tìm kiếm được gì, trước mặt vẫn chỉ có cát và cát.
Anh muốn nhanh chóng kết thúc sự tìm kiếm dai dẳng này.

- Chiều nay con về chùa nào?
- Con xong rồi. Đây là ngôi chùa thứ bảy. Chiều nay con làm lễ xả

giới. Thời hạn của con đã hết.

Thời hạn, luôn là những nỗi đeo đẳng đầy u ám.
***
- Tôi cho các cậu thời hạn 7 ngày nữa. – Hayden cất giọng đầy kẻ cả

của một kẻ đang nắm giữ quyền lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.