72 KẾ CỦA QUỶ CỐC TIÊN SINH - Trang 122

- Tôi dẫu bất tài, xin diện kiến chư hầu để định tung ước.

Yên Văn Công cả mừng, giúp vàng bạc và xe ngựa, sai tráng sĩ đưa Tần

sang Triệu.

Bấy giờ Phụng Dương quân Triệu Thành đã mất, Triệu Túc hầu nghe

nước Yên đưa khách đến, bèn xuống thềm đón, nói rằng:

- Thượng khách hạ cố đến đây, có điều gì dạy bảo quả nhân ?

Tô Tần tâu rằng:

- Tôi nghe nói hiền sĩ trong thiên hạ đều ngưỡng mộ cái đức của quân

hầu và muốn bày tỏ tâm phúc, chỉ vì Phụng Dương quân là người ghen ghét
tài năng, cho nên những du sĩ đều dừng chân không tiến, cuốn lưỡi không
nói, nay Phụng Dương quân đã mất, nên tôi mới đến dâng tấm ngu trung.

Tôi nghe: Giữ nước không gì bằng yên dân, yên dân không gì bằng chọn

nước mà giao hiếu. Nay các nước ở Sơn Đông chỉ có Triệu là mạnh, đất
rộng hơn hai nghìn dặm, quân lính có vài mươi vạn, xe nghìn cỗ, ngựa vạn
con, thóc đủ dùng trong vài năm, Tần ghét nhất là Triệu, vậy mà không dám
đánh Triệu là sợ có Hàn, Ngụy đánh úp ở đàng sau.

Cho nên làm phên giậu phía nam cho nước Triệu là Hàn, Ngụy; nhưng

hai nước ấy không có núi sông hiểm trở, một ngày kia quân Tần đánh lấn 2
nước, hai nước đầu hàng thì họa sẽ đến nước Triệu ngay . Tôi thường xem
xét địa đồ thấy đất đai các nước hơn Tần ngàn dặm, quân sĩ các nước cũng
nhiều gấp 10 Tần, nếu 6 nước cùng hợp làm 1, cùng nhằm về phía tây, thì
phá Tần chẳng khó gì.

Nay nước Tần hiếp bách các nước, bắt các nước cắt đất để cầu hòa.

Không vì cớ gì mà cắt đất đó là tự mình phá mình. Mình phá người và mình
bị phá, trong 2 điều đó, điều nào là hơn.

Theo như ý tôi, chi bằng ước với Vua các nước đến hợp ở Hằng Thủy,

cùng nhau ăn thề, kết làm anh em, Tần đánh 1 nước thì 5 nước cùng cứu;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.