800 NGÀY TRÊN MẶT TRẬN PHÍA ĐÔNG - Trang 81

đạn vì các đồng đội trong tổ đã bỏ chạy trước. Vâng, tôi đã bị bỏ lại một
mình với khẩu súng máy khi tất cả những thành viên còn lại trong tổ đã
chuồn mất. Đó không phải là một sự vi phạm kỷ luật mà là một sự suy xét
khôn ngoan thông thường. Họ đã hết đạn súng cá nhân và nếu không được
tiếp tế thêm đạn tiểu liên thì họ chuồn thôi. Thật không may là họ đã bỏ
chạy mang theo cả những băng đạn đại liên và ai đó còn chiếm luôn cả khẩu
tiểu liên của tôi khi rút. Vậy là tôi rời trận địa với khẩu súng máy không đạn
trong khi họ vẫn giữ tất cả số đạn đó.

Chợt một viên đạn bay véo qua đầu tôi và tôi hiểu ngay mình đã bị bọn

Đức đặt vào tầm ngắm. Tôi nằm rạp xuống cỏ và dùng một dải băng đạn đã
bắn hết buộc một đầu vào khẩu súng máy còn đầu kia vào chân mình. Tôi
bắt đầu bò trở lui, kéo khẩu súng theo sau, tìm cách thoát khỏi đường ngắm
của bọn Đức lúc này đã phát hiện ra tôi. Tôi không biết đã bò được bao xa
nhưng có lẽ chỉ được khoảng 5m-6m thì thấy một người lính Nga tay cầm
súng trường đang tiến tới. Anh ta là lính Trung đoàn 1199. Ngay lúc đó
thêm mấy phát đạn bay sát qua người tôi, anh lính phát hiện ra tên Đức vừa
bắn và hạ hắn bằng chỉ một phát bắn trả. Anh ta bình tĩnh thổi nòng súng
của mình rồi mới hỏi tôi: “Còn thằng Đức nào khác muốn thế không?” Sau
đó tôi được biết tên anh ta là Turchin. Tôi đề nghị anh ta giúp mình kéo
khẩu súng máy đến vị trí mới và anh ta đồng ý. chúng tôi đến nơi, Turchin
phụ giúp, tôi phát hiện ra một thành viên tổ súng máy của mình và gọi. Lúc
này không hiểu sao bọn Đức lại phát hiện ra tôi một lần nữa và nã vài quả
đạn cối vào chỗ tôi. Tôi lao cả người vào trong một cái hố cái nhân gần đó.
Những quả đạn nổ tung và hầu như chôn kín tôi trong một thác đất cát đổ
vào người. Chỉ còn mỗi đầu và một cánh tay tôi còn nhô lên khỏi mặt đất và
tôi không thể thở hay cử động được tí gì. Đúng lúc đó 2 gã đội mũ nhà binh
màu xanh lá cây của cái gọi là đơn vị chặn hậu đến chỗ tôi

[18]

, một người

tỉnh bơ hỏi: “Có gì đấy?” Tôi nói: “Đồng chí, giúp tôi với!” Họ moi tôi lên
rồi hỏi: “Sao anh lại ngồi đây? Tiến lên!”

Tôi trả lời: “Tiến lên với cái gì? Tôi chỉ có một khẩu súng máy rỗng

không, chẳng có đồng đội hay đạn dược. Khi những cái đó tới, tôi sẽ tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.