9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 36

Cánh tay nâng thắt lưng nàng lên rõ ràng đang run rẩy, “Làm sao vậy?”
Tống Mạch hỏi nàng.

Đường Hoan thở dồn dập, giọn nói nhỏ mà mềm mại: “Không, không có
việc gì,chỉ là hơi mệt một chút.” Hắn mặc rất chậm, thắt lưng bị nâng lên
mộtthời gian dài, thật sự rất mỏi.

Tống Mạch thực sự vô cùng hối hận vì sự mềm lòng nhất thời của mình.

Hắn nghĩ rất đơn giản nhưng lại không đoán được mặc quần áo cho nữ
nhân lại có thể vất vả đến thế.

Múi hương trên người nàng thơm ngát, giọng nói mềm mại đáng yêu của
nàngđều tản ra một loại dụ hoặc khiến lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn.

Hắn không phải là người không biết gì.

Thay bằng chậm rãi tra tấn, không bằng dao sắc chặt đay rối, nhanh chóng
làm luôn vậy. (dao sắc chặt đay rối = giải quyết dứt khoát)

Vìthế cánh tay hắn dùng thêm lực, kéo Đường Hoan lại gần người hắn,
nàngmềm mại ngả vào lòng hắn, đầu tựa vào vai hắn, hai tay hắn túm lấy
tiếtkhố của nàng, dùng sức kéo lên một cái.

Rốt cuộc cũng xong, Tống Mạch lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên có cái gì đó mềm mại ấm áp dán vào tai hắn.

Thân thể Tống Mạch cứng đờ, hai mày vừa nhăn lại chợt nghe tiểu ni cô sợ
hãi kêu lên: “Thí chủ, ngươi mau đặt ta xuống đi, như vậy thật là
khóchịu…” Khi nói chuyện môi nàng lại dán vào tai hắn thêm vài lần.

Là vô tình phải không?

Tống Mạch vội vàng thả nàng xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.