9 GIẤC MỘNG XUÂN CỦA NỮ HÁI HOA TẶC - Trang 67

Đường Hoan im lặng một lúc lâu.

Đây là am ni cô sao?

Đây là hắc điếm* mới đúng ấy!

Thậm chí đây còn không bằng hắc điếm nữa. Cho dù có là chưởng quầy
của hắcđiếm lòng dạ đen tối độc ác cũng vẫn cho tiểu nhị cơm ăn mà! Nàng
chỉ là một tiểu ni cô, ngày hôm qua chưa ăn cơm, tối hôm qua cũng ngủ với
bụng rỗng, sáng thì dậy sớm đổ đầy tràn một lu nước, vậy mà ngay cả một
cáibánh bao, một bát cháo loãng vị Tĩnh Từ sư thái kia cũng không cho
nàngăn?

Bà ta muốn giết chết người đồ đệ này sao?

“Muội ăn đi, tỷ không đói, cảm ơn muội đã lo cho tỷ.” Đường Hoan đặt
bánh bao vào lại trong tay Minh Tâm, xoay người rẽ phải đi ra hậu viện đổ
nướcvào lu.

Minh Tâm một mực đuổi theo nàng, cố nài nàng nhận lấy bánh bao.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, Đường Hoan thực sự cảm
động, kéonàng lại gần một cây cột, nói nhỏ: “Yên tâm đi, tỷ có đồ ăn mà,
muội cốchờ, buổi tối trở về tỷ chia cho muội một phần, muội không được
nói vớingười khác đấy!”

Cảnh trong mơ rất chân thật, nàng không cócách nào tiếp tục nhủ lòng
không nên tức giận với một người như Tĩnh Từsư thái nữa. Đúng, đây thật
sự chỉ là một giấc mơ, tất cả những người ởđây đều là giả nhưng Đường
Hoan thật sự rất nhỏ mọn, ai ức hiếp nàng,nàng sẽ trả thù kẻ đó, cho dù
nàng có là ni cô hay hòa thượng.Không phải ni cô nào cũng cầu mong bình
yên, nàng là một hái hoa tặc, nàng sẽkhông ngốc nghếch đứng đó làm
người lương thiện đâu. Không phải Tĩnh Từsư thái muốn dồn nàng vào chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.