Chương 10. Ngài Chelski
Cuối tháng 6 năm 2003, Ken Bates đang hết sức lo lắng. Các
ngân hàng muốn ông trả khoản vay 23 triệu bảng Anh chỉ trong một
vài ngày, và thế là vị chủ tịch của Câu lạc bộ Bóng đá Chelsea đang
phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng. Ông đã mua câu lạc bộ này
với cái giá tượng trưng 1 bảng Anh năm 1982 sau khi đồng ý trả các
khoản nợ cũ của Câu lạc bộ. Ông đã chăm chút để Câu lạc bộ phát
triển trở lại. Năm 1996, Câu lạc bộ đã đủ mạnh để có thể giao dịch
trên Thị trường Đầu tư Thay thế (thuộc Thị trường Chứng khoán
London) và gia tài của Bates có thêm hàng triệu bảng. Thành công
ban đầu khiến tham vọng của Bates ngày càng tăng. Để mua
quyền sử dụng sân bóng của Chelsea, Stamford Bridge, và chi phí
cho việc hoàn thiện một tổ hợp giải trí gồm các khách sạn, nhà hàng
và câu lạc bộ thể thao, Bates đã chấp nhận vay một khoản Eurobond
trị giá 75 triệu bảng với mức lãi suất khắc nghiệt 9%/năm.
Ông đã xây dựng được hai khách sạn Chelsea Village và The Court,
hai nhà hàng Fishnets và Arkles và một câu lạc bộ thể thao “Thế giới
Thể thao” (World of Sport). Nhưng dự án này ngay từ đầu đã tỏ ra là
một tính toán sai lầm. Stamford Bridge mặc dù tọa lạc trong một
khu vực sang trọng ở phía tây London, nhưng lại không gần một sân
bay nào và cũng không gần West End. Trong những ngày có các trận
bóng đá thì các quán bar lại đông nghẹt các cổ động viên chứ không
phải là du khách hay doanh nhân. Vì vậy, các khách sạn lúc nào cũng
khó có thể xếp kín phòng và trong vài năm qua, giá cho thuê phòng
buộc phải giảm xuống, chỉ còn khoảng 100 bảng. Trong khi đó, các
nhà hàng không thu hút đủ lượng khách trong những ngày không có
đấu bóng, còn các câu lạc bộ thể chất lại phải chịu sự cạnh tranh