ÁC BÁ - Trang 105

- Cường Tử, cậu đến trường à!

Lúc này tên béo Chu Hạo Nhiên từ trong đám người đi ra vỗ bả vai Cường
Tử nói:

- Huynh đệ, gặp lại nhau nhanh như vậy, huynh đệ ta thực sự có duyên đấy.
Có câu thơ thế nào nhỉ? Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, môi con lừa
cũng có thể đối với mồm con ngựa.

Cường Tử tự nhủ trong lòng, người có học vấn chính là có phong cách này
sao, xuất khẩu thành thơ. Ở Nhất Trung thực đúng là ngọa hổ tàng long…
Không biết bộ dạng ra sao. Hắn cũng vỗ vai Chu Hạo Nhiên nói:

- Háo Tử, tôi biết chắc chắn có thể gặp các cậu ở Nhất Trung, không cần
hỏi tôi cũng biết Hạo Tử cậu ở Nhất Trung cũng chắc chắn là hảo hán uy
phong lẫm liệt. Sau này phải dựa vào cậu bảo vệ tôi rồi.

Lý Vạn Thanh đi tới, đầu tiên là cười ra vẻ hiền lành với Bùi Nhược.

- Bùi Nhược, bạn không sao chứ, đây là huynh đệ tốt của mình tên là Lâm
Cường. Sau này chúng tôi vào lớp ai còn dám bắt nạt bạn nữa?

Lý Vạn Thanh nói.

Bùi Nhược lườm gã một cái dựng xe đạp dậy rồi hung hăng nói:

- Anh em của bạn chẳng phải là thứ gì tốt đẹp.

Cường Tử sững sờ, quay đầu lại nhìn Bùi Nhược. Cô gái kia cũng biết là
mình đã nói sai nhưng lúc này lại giấu đi vẻ yếu đuối, hừ một tiếng rồi dựa
xe vào cổng trường, nhìn đôi chân trắng trẻo khập khiễng kia.Cường Tử
không nhịn được gọi từ phía sau:

- Tôi là thứ tốt, thật đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.