ÁC BÁ - Trang 107

- Mời vào!

Cường Tử nhẹ nhàng đẩy cửa ra, thò đầu vào văn phòng nghĩ nghĩ không
phải mình nhận nhầm chứ, rồi lại vội vàng rụt đầu lại.

Lưng thầy Trương có còng hơn, tóc bạc phơi nhìn mà giật mình. Quạt điện
quay o o, nhưng trán ông giáo già vẫn đầy mồ hôi. Ông đang ngồi trước
bàn làm việc hình như là đang chấm bài, cũng không ngẩng đầu mà hỏi:

- Có chuyện gì?

Trong lòng Cường Tử cảm động, nói với giọng run run:

- Thầy Trương, là em!

Thầy Trương ngẩng đầu lên, đầu tiên là nắm chặt kính quan sát Cường Tử
một lúc lâu sau đó mới nhận ra Cường Từ. Ông chống eo cười ha hả nói:

- Lâm Cường phải không, thầy nhớ ra em rồi, hôm qua Tiêu tổng có gọi
điện cho thầy, vết thương đã khỏi chưa?

Cường Tử nhớ đến lúc ở bệnh viện ông giáo già vỗ lưng mình mà hận đến
ngứa răng…. Thực sự xin lỗi, tôi lộn rồi. Chắc là Cường Tử nhớ đến thầy
giáo già ân cần quan tâm đến mình trong bệnh viện mà trong lòng cảm thấy
ấm áp, hắn không khỏi cảm động nói:

- Cảm ơn thầy vẫn còn lo cho em, em khỏi rồi ạ!

Thầy Trương đi đến vỗ vỗ vai hắn nói:

- Bình phục là tốt rồi. Thanh niên sức khỏe quan trọng hơn bất cứ điều gì,
chỉ cần có sức khỏe mới học tốt được. Chuẩn bị lên lớp chưa?

Cường Tử nhẹ nhàng gật đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.