ÁC BÁ - Trang 199

Cường Tử làm bộ cảm động, khụt khịt hít mũi. Hương thơm nhàn nhạt mát
lòng mát dạ đó nháy mắt bay vào xoang mũi nó, thậm chí gân cốt toàn thân
đều cảm thấy thoải mái đến gần như phát sốt. Cường Tử nghĩ bụng đây
chính là mừi thơm cơ thể trong truyền thuyết nói sao, quả thật giống như
trên thế giới không có bất cứ mùi thơm nào sánh được, ngửi cái rất có tinh
thần, liếm liếm cái…..ách, thôi khỏi liếm. Tóm lại, Cường Tử chỉ dùng bốn
chữ tổng quát chính là tinh thần thoải mái.

Cường Tử:

- Cô Chu, cô cũng biết, em có điểm yếu, không biết biểu đạt ý của mình.
Em chỉ sợ nói không hay đến lúc đó làm xấu mặt lớp chúng ta, càng sợ làm
xấu mặt cô.

Cô giáo Chu nói:

- Lâm Cường, nhớ lần trước giáo sư Nhật Bản đến lớp chúng ta nghe giảng
bài lần đó, từ ngừ trong lời nói của em rất sắc bén. Còn nữa lúc trên lớp các
bạn học nhường để em phát biểu, không phải em đã nói rất tốt sao? Mọi
người đều rất cảm động, vậy sao em có thể nói mình không biết biểu đạt ý
được chứ? Tự coi nhẹ mình là điều không tốt.

Cường Tử:

- Đó chính là những lời nói từ đáy lòng, tự nhiên thốt ra.

Cô giáo chu:

- Điều cô muốn chính là lời nói từ đáy lòng, chỉ có lới nói từ đáy lòng mới
biểu đạt chân thành nhất, mới là thứ có thể cảm hóa nhân tâm con người
nhất. Em về chuẩn bị đi, hãy nói về mấy năm nay em vừa đi làm vừa tự
khắc khổ học hành, cô tin mọi người đều sẽ cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.