ÁC BÁ - Trang 222

vào đầu trọc của gã, chỉ thấy trên đỉnh đầu trơn bóng bỗng hiện ra một cái
dấu vết! Đúng là…ba giờ mười lăm phút.

Sức mạnh từ đồng hồ cực kỳ lớn, rõ ràng làm Trọc tam bị đập tới bất tỉnh.
Cường Tử giơ ngón cái lên với Chu Bách Tước, không khỏi tán thưởng một
câu từ trong tâm:

- Đền tiền cho con!

Sắc mặt Chu Bách Tước bỗng tối sầm, ngượng ngùng nói:

- Cậu nói tặng tôi rồi…

Cường Tử gãi gãi tóc cười ruồi nói:

- Ngại quá, con quên mất…

Lúc này từ trong xưởng bỗng truyền ra một tiếng vỗ tay, bộp bộp bộp, một
gã trung niên mặc một chiếc quần cộc có dây đeo, trong miệng ngậm một
điếu xì gà to như trái dưa chuột, híp mắt vỗ tay chậm rãi đi ra. Gã đeo một
cặp kính viền vàng, với cái mặt tròn của gã rất xứng đôi, nhưng với cái mũi
của gã không hợp tý gì, cái mũi của gã so với mắt kính còn to hơn rất
nhiều.

Người này cao khoảng một mét tám, nặng tầm một trăm hai mươi lăm cân
(khoảng 75kg) , lắc qua lắc lại giống như một núi thịt di động vậy, có cá
tính nhất là cái quần cộc của gã, là một màu vàng trơn.

Người này vỗ tay, thản nhiên nói:

- Quả nhiên thân thủ tốt.

Lý Vạn Thanh và Chu Hạo Nhiên vừa thấy người này, sắc mặt trở nên lạ
lùng, hai người cúi đầu đến bên cạnh người quần cộc, cung kính gọi một
tiếng đại ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.