Mắt thấy một con dao bổ vào đỉnh đầu của anh ta, bỗng dưng một bóng đen
to lớn mạnh mẽ xông tới đánh bay tên đại hán ra ngoài!
Lý Vạn Thanh đứng chắn trước người Chu Bách Tước, khóe miệng của hắn
còn máu tươi chưa đông lại, một bên mặt sưng vù lên, do một quyền của Lý
Đông Ly tạo ra.
Lý Vạn Thanh đứng thẳng người, thân thể nhỏ gầy run rẩy nhưng ánh mắt
trong trẻo, đầy kiên định!
Hắn lạnh lùng nhìn Lý Đông Ly, nói ra từng câu từng chữ:
- Không cho phép anh làm hại bạn của tôi!
Lý Đông Ly nhìn Lý Vạn Thanh giống như nhìn một con chuột, nhe răng
cười nói:
- Tiểu tử, mày biết mày đang làm gì không? Nếu không muốn chết cút ra xa
một chút!
Lý Vạn Thanh kiên định lắc đầu, sau đó nói với Chu Bách Tước:
- Yên tâm đi, hiện tại để con bảo vệ cho chú!
Chu Bách Tước vốn định kéo hắn ra nhưng lực bất tòng tâm, anh ta đã
khống chế không nổi thân thể của mình nữa. Anh ta còn có thể đứng được
không ngã xuống, không phải bởi vì tác dụng của thuốc mê kém, mà bởi vì
anh ta dựa vào tu vi thâm hậu ương ngạnh chống cự tác dụng mãnh liệt của
thuốc.
Lý Đông Ly hung hăng trừng mắt nhìn Lý Vạn Thanh, vung tay lên hô:
- Giết nó đi!