ÁC BÁ - Trang 2586

Cáp Mô che mắt, trong lòng tự nhủ may mắn, may mắn, đạo hữu chết đừng
kéo bần đạo chết theo...

Bùi Đông Lai từ trong hố nhảy ra, việc thứ nhất chính là cởi hết cả giầy và
vớ ra, tiện tay ném ra xa chừng năm thước... Kim Tiểu Chu cười: May mắn,
may mắn mình không đánh cuộc cùng Bùi Đông Lai, bằng không đôi vớ
này đánh chết mình cũng không giặt...

Khi hai người đang ngồi ở trên chạc cây thoải mái cười to, trong gò đất
cách hai người bọn họ chừng hai trăm thước, trong một cái hang động được
móc ra đủ để chứa được hai người, Trác Thanh Đế xuyên qua một hang
động không lớn, dùng ống nhòm nhìn Kim Tiểu Chu và Cường Tử ngồi
trên chạc cây, khóe miệng cong lên một nét cười xấu xa.

- Hai người hãy cười đi, kế tiếp sẽ đến lượt hai người các anh.

Nếu như Cường Tử và Kim Tiểu Chu biết mình mới là con mồi Trác Thanh
Đế nhắm vào, chỉ sợ sẽ không cười thoải mái vui vẻ như vậy...

Dù rằng bọn họ đối mặt với nguy cơ sinh tử, nhưng, cuộc sống cũng tràn
ngập niềm vui thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.