ÁC BÁ - Trang 263

nhìn Cường Tử. Cô nàng thấy dường như Cường Tử đang cố hết sức để
chuẩn bị xuất phát, cơ thể hình như đang run rẩy khe khẽ. Trong nháy mắt
Bùi Nhược có cảm giác tim mình như thắt lại, đau nhói.

Chu Lâm Nhã vẫn không thể ngăn được nước mắt, cô dường như mất trí
giật cánh tay khỏi Chu Bách Tước.

- Anh bỏ tay tôi ra! Tôi phải gọi em ấy quay lại! Tôi không cần hứa hẹn gì
cả, em ấy cứ như vậy sẽ xảy ra chuyện đấy!

Tiêu Lôi đi đến trước mặt cô, nhìn cô rồi nhẹ nhàng nói:

- Cô Chu, không cho cậu ta thi trận đấu này, cậu ta sẽ khó chịu, còn khó
chịu hơn cả vết thương trên người cậu ta.

Chu Lâm Nhã:

- Các người có phải là người thân của em ấy không, tại sao không cản em
ấy? Tại sao?

Chu Bắc Tước nói:

- Yên tâm đi, cô phải nên tin tưởng cậu ta.

Chu Lâm Nhã không nói gì nữa.

Bùi Nhược nín lặng, hai tay che miệng khóc không lên tiếng.

Tiếng súng vang lên, Cường Tử xung phong lên trước như một con ngựa
đầu đàn, vượt lên dẫn đầu không hề lo lắng. Đường băng một vòng 400m,
hai vòng rưỡi thôi mà. Nếu như lúc bình thường Cường Tử chạy sẽ rất
thoải mái, nhưng bây giờ mỗi bước thật khó khăn như thể có cây chùy nện
vào ngực hắn, đau đớn tột độ khiến tinh thần của hắn căng như dây chão,
chỉ một lát mồ hôi đã ướt đẫm quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.