ÁC BÁ - Trang 333

Cường Tử lại càng hoảng sợ, tự nhủ sao lại có cây đao biến thái như vậy, rõ
ràng là có thể thay đổi thực lực, thậm chí thay đổi cả tâm tính con người.

Thậm chí Cường Tử cảm nhận được, nếu Phong Đao trước khi chưa xuất
đao, khả năng của gã và Chu Bách Tước là sàn sàn nhau, thậm chí Chu
Bách Tước còn chiếm chút ưu thế. Nhưng sau khi cây ma đao này được rút
ra, cho dù là Chu Bách Tước, e rằng cũng phải nhượng bộ lui binh.

Trong lòng Cường Tử tự nhủ ’mẹ kiếp, may mắn gì, chết lừng lẫy như vậy
không biết có cho mình một tờ giấy chứng nhận là liệt sĩ hay không’. Suy
nghĩ mình chết cũng không nặng bằng Thái Sơn, thậm chí còn chết trong
đần độn u mê, Tổ quốc chắc chắn sẽ không cho danh hiệu liệt sĩ, cùng lắm
chỉ xử lý như người mất tích.

Phong Đao từng bước, từng bước đi tới, Cường Tử tiện tay cầm một nửa
hòn gạch dưới đất lên. Tự nhủ phải liều mạng, tôi không tin hòn gạch trong
tay tôi không phá được Ma Đao trong tay anh, hôm nay xem cục gạch trong
tay tôi làm nên chuyện hay ma đao của anh làm nên chuyện!

Đợi lúc Phong Đao cách mình chỉ còn ba đến năm bước, chợt Cường Tử ra
sức ném cục gạch trong tay ra. Cục gạch này mang theo một vòng sáng
màu đỏ, như một tia chớp văng vào giữa mặt Phong Đao.

Màu đỏ trong mắt Phong Đao lóe lên, cục gạch cách Ma Đao khoảng hai
thước, có tiếng va chạm, cục gạch đã vỡ vụn thành bụi, đủ biết lần này
Cường Tử dùng lực lớn thế nào.

Cường Tử cản được Phong Đao thoáng chốc, trong lòng tự nhủ bây giờ
không chạy còn đợi đến lúc nào. Cản được Phong Đao Cường Tử co cẳng
chạy ra ngoài, triển khai khinh công trong Bách biến thần hành đến cực
hạn!

Cường Tử chỉ cảm thấy gió vang lên vù vù bên tai, cách cuối ngõ hẻm
khoảng hai, ba trăm mét, trong điều kiện bình thường Cường Tử dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.